Lúc đầu thì hào hứng lắm làm được hai ba cái đầu óc nghĩ nhiều rồi bắt đầu ý chí nản dần. Mình nghĩ không phải mình có tâm trang hay suy nghĩ mà đa số chắc mọi người đều mắc phải. Chẳng có quyết tâm để làm cái gì đến nơi đến chốn vì mình chưa đoán được cái đích đến của mình sẽ như thế nào. Mà chỉ cắm đầu vào làm và làm.
Đơn giản làm nhưng làm mà không có mục đich thì sẽ chẳng đi đến đâu, trước khi bắt đầu một việc gì thì chí ít mình cũng phải biết được mình sẽ đạt được điều gì từ cái mình làm. Thầy dạy tôi luôn nói điều này, học thiết kế thì phải biết, phải làm được cho mình ít nhất là một bộ nhận diện thương hiệu cá nhân. Mà logo là gì, logo đơn giản là cái thật đơn giản rõ ràng ai nhìn vào cũng có thể nhận ra cái bạn đang muốn cho họ biết là cái gì. Đừng có mập mờ hay chọn những màu sắc lòe loẹt kiểu như Cải lương hiểu không.
Cũng chính vì cái logo mà tôi bắt đầu nghĩ đến công việc kinh doanh của mình, mình không hẳn là phải làm cái gì đó thật độc và những thứ chưa ai từng có trên đời. Nếu làm được điều đó thì chắc chắn mình sẽ thành công, đến giờ mới hiểu và ngẫm ra thế giới tồn tại hàng nghìn năm trước khi mình sinh ra nên việc mình bán những thứ chưa ai từng bán hay cái gì đó thật độc đáo thì việc đi tìm thị trường đó cho mình cũng mất hết cả thời gian để sống rồi. Chính vì vậy mà nên chọn cho mình cái gì phù hợp với mình nhất, cái mà mình mang trên người sẽ cảm thấy tự tin và tô thêm cho mình sự thành công trong cuộc sống này. Giữa muôn vàn cái chọn cho mình cái phù hợp với mình cũng là một điều rất khó rồi, chứ làm ra được cái gì đó độc đáo và quý hiếm.
Phải kiểm soát được cảm xúc rồi từ từ mà suy nghĩ, đừng có vội vàng, vì vội vàng thường làm cho người ta phải hối hận. Trong kinh doanh các doanh nhân vẫn hay nói "Dục tốc thì bất đạt" chính vì vậy vừa đi đường vừa ngắm hoa cũng mang lại cho ta hạnh phúc mà. Đừng có chạy nhanh như thỏ mà cũng đừng đi chậm như rùa. Vì khi chúng ta ù lì thì không thể nào theo kịp với thời đại thông tin như hiện nay đâu. Một phút Trung Quốc sinh ra biết bao nhiêu tỷ phú mà bạn muốn chạy theo Trung Quốc thì cũng nhanh đi đến điểm tới hạn.
Chính vì điều này mà mình chọn cái tựa đề "mọi thứ đều bắt đầu từ chính mình" và chỉ có mình mới hiểu và viết tiếp được câu chuyện của mình mà thôi. Kết thúc.
No comments:
Post a Comment