Sunday, December 27, 2015

Cảm xúc qua rồi

Một câu chuyện lâu quá rồi giờ mình mới public nó ra, do là sáng nay mình chưa tìm được việc gì ưu tiên hàng đầu nên thôi dọn dẹp lại tất cả các Cloud data để bắt đầu một năm mới. Cuối năm rồi nên chắc có lẽ cái này là cái cần ưu tiên hàng đầu.

Cảm xúc qua rồi.

Ngày 8/6/2014 sáng nay đi làm ghé vào quán thức ăn nhanh và ăn sáng chợt nghe được một vài bài nhạc tiếng anh nhẹ nhẹ mà thấy lòng mình bâng khuâng. Đã lâu rồi không có được cái cảm giác ngồi thư thả thoái mái tận hưởng cái không khí dễ chịu như vừa rồi.


Ngồi ăn sáng uống ly cà phê đá nhìn ra đường phố tập nập mà thấy lòng mình cũng như con đường này, tấp nập ngổn ngang, đủ mọi thứ suy nghĩ. Có khi nào do con đường Lý Tự Trọng này nó một chiều nên lúc nào cũng cảm thấy chật hẹp, và có khi nào trong con người mình hay lòng mình cũng chỉ có một chiều nên mãi chật hẹp giống như con đường này. Rõ ràng là có rất nhiều nghi vấn và cũng có rất nhiều điều phải hỏi lại lòng mình. Người ta nói “cuộc đời giống như một chiếc xe đạp, nếu bạn dừng lại thì bạn không thể nào đứng vững, mà bạn phải tiếp tục đạp nó thì bạn mới đứng vững”. Câu này nghe tưởng chừng chỉ có vậy nhưng khi map vào chính con người mình thì bạn sẽ hiểu. Giống như việc chính chúng ta cứ lo chạy, lo làm, lo học, lo kiếm tiền mà đánh mất đi nhiều thứ, nhưng cũng chính chúng ta nếu lo chơi, lo nghỉ ngơi, không lo xây dựng tương lai thì cũng đánh mất đi nhiều thứ.

Giống như cái cảm giác sáng nay của lòng mình, mình thấy nếu như sáng nay không có lời rủ rê của Anh Trưởng Phòng thì liệu mình có cái cảm giác và có nhiều cái suy nghĩ như thế này không. Và ngày hôm nay của mình cũng sẽ giống như ngày hôm qua cũng thế cả mà thôi.

Rõ ràng là thời gian đang chạy rất nhanh và chúng ta không ngờ rằng mình đang sống mà lại không nhận thấy điều đó. Một chút vậy thôi bây giờ cũng ăn sáng xong rồi thì phải làm cho không bị trễ công việc. Khi nào cảm xúc ùa về thì lúc đó ta lại viết ra. Chúc một ngày tốt lành nhé Quốc.

No comments:

Post a Comment